Con năm nay 18 tuổi rồi, con có thể làm tình với mẹ bất cứ lúc nào con muốn**
Hưng vừa tròn 18 tuổi, cái tuổi mà người ta hay nói là trưởng thành, nhưng trong mắt mẹ cậu, cậu vẫn là cậu con trai bé nhỏ ngày nào. Mẹ cậu – cô Liên – là một người phụ nữ dịu dàng, luôn yêu thương con hết lòng, nhưng có một điều bà luôn lo lắng: từ khi lớn lên, Hưng ít khi chia sẻ với mẹ.
Từ nhỏ, hai mẹ con rất thân thiết, nhưng từ khi lên cấp ba, cậu bắt đầu khép mình hơn. Những câu chuyện trước đây có thể kể hàng giờ, giờ đây chỉ còn là những câu trả lời ngắn ngủn: *“Con ổn”*, *“Không có gì đâu mẹ”*.
Một tối nọ, khi Hưng vừa đi học về, mẹ cậu gọi lại.
“Con à, mẹ biết con đã lớn, có thể có những chuyện không muốn nói với mẹ. Nhưng mẹ chỉ muốn con nhớ rằng, con có thể tâm sự với mẹ bất cứ lúc nào con muốn.”
Hưng im lặng, ánh mắt dao động.
Cậu không muốn mẹ lo, nhưng cậu cũng cảm thấy áp lực – chuyện học hành, chuyện bạn bè, đôi khi là cả những cảm xúc bối rối của tuổi mới lớn. Cậu có những điều muốn nói, nhưng lại sợ bị mẹ hiểu lầm, sợ mẹ không còn xem mình như một đứa trẻ vô tư nữa.
Nhìn vào ánh mắt kiên nhẫn của mẹ, cậu bỗng cảm thấy nhẹ lòng hơn.
“Mẹ ơi, thật ra dạo này con thấy hơi… rối. Con có vài chuyện muốn hỏi mẹ.”
Bà Liên mỉm cười, kéo ghế ngồi xuống.
“Vậy thì con cứ nói đi, mẹ luôn ở đây để nghe con.”
Đêm hôm đó, lần đầu tiên sau rất lâu, hai mẹ con lại ngồi nói chuyện thật lâu, như những ngày Hưng còn bé. Cậu nhận ra rằng, dù có lớn bao nhiêu đi nữa, vòng tay mẹ vẫn luôn là nơi an toàn nhất để trở về.